Xót xa với nấm mồ tạm bợ của cháu bé chết do hóc thạch rau câu

Thảo luận trong 'NHÂN ĐẠO' bắt đầu bởi hoahuongduong, 19/7/13.

  1. hoahuongduong

    hoahuongduong
    Expand Collapse
    Administrator

    Tham gia:
    20/9/12
    Bài viết:
    2,085
    Thích đã nhận:
    18
    Money:
    0$
    Đứa con duy nhất tử vong do ngạt thở khi ăn thạch rau câu làm vợ chồng anh Huy, chị Sáng ngất lịm không gượng dậy nổi. Đớn đau hơn khi họ không có tiền đưa xác con về quê, cháu được chôn cất với nấm mồ tạm bợ nơi đất khách quê người.

    Ôm xác con đi cầu nguyện

    Chúng tôi đến căn phòng trọ của vợ chồng anh Nguyễn Cao Huy và chị Trần Thị Sáng (tạm trú ở khu phố Bình Hòa, P. Lái Thiêu, Thuận An, Bình Dương) sau ngày đứa con duy nhất của họ là cháu Nguyễn Cao Khang (4 tuổi) tử vong do ngạt thở khi ăn thạch rau câu. Căn phòng hàng ngày đầy ắp tiếng cười giờ im lặng đến tê người.

    Anh Huy ngồi vào góc nhà như tìm một điểm dựa cho mình nhìn thẫn thờ lên bàn thờ con. Vợ chồng không thể nuốt nổi thứ gì vào người, chị Sáng vẫn gắng gượng cắm nồi cơm để thay cơm cúng cho con.

    [​IMG]
    Anh Nguyễn Cao Huy vật vã bên nấm mồ tạm của con.
    Cháu Nguyễn Cao Khang tử vong do hóc thạch rau câu sáng 17/7.​

    Sáng 17/7, như mọi hôm anh Huy ở nhà đút cơm cho con, còn chị Sáng đi chợ mua đồ ăn. Ra chợ, thấy món rau câu con thích, chị mua về một ít. Cháu ăn đến miếng rau câu thứ hai thì bất ngờ ngã lăn ra nhà, người tím tái.

    “Cháu bị bệnh về đường hô hấp. Cách đây hơn hai tháng cháu cũng suýt chết vì ăn xúc xích nên chúng tôi lập tức đưa con lên viện cấp cứu kịp thời. Nhưng lần này khi lên đến bệnh viện Đa khoa Thuận An thì bác sĩ nói cháu đã mất”, chị Sáng ngặt lên từng tiếng.

    [​IMG]
    Chị Sáng vẫn không tin đứa con của mình đã chết.​

    Lúc đó, anh Huy ôm lấy thi thể của con đòi mang lên TPHCM nhưng bác sĩ giữ tay anh lại, lắc đầu. Cũng biết rằng con mình đã chết nhưng không chấp nhận sự đó, người cha ôm chặt xác con vào người ủ ấm rồi nhờ người bạn chở thẳng vào nhà thờ Bình Hòa.

    Anh đứng đó ôm đứa con trên tay gào khóc, xin trời cho con mình được sống dù “lấy đi tất cả mọi thứ của vợ chồng, miễn để lại thằng Khang”. Chỉ đến khi có người đến kéo đi, anh Huy mới chịu đưa xác con về phòng trọ.

    Nấm mồ tạm bợ

    Con mất, họ cũng không thể đưa con về quê ngoại (ở Đô Lương, Nghệ An) mai táng như ước nguyện khi việc này cần một khoản tiền không nhỏ. Cháu Khang đang được chôn tạm tại khu mồ nhà thờ Lái Thiêu.

    “Chôn con ở đây là bất đắc dĩ. Vợ chồng tôi mưu sinh nay đây mai đó, nên rất muốn đưa con về quê. Nếu lúc đó có tiền, chúng tôi sẽ ôm xác con cùng nhau về quê luôn”. Nhắc đến con, anh Huy lại khóc nức nở từng tiếng như một đứa trẻ.

    Rồi người cha nói trong nước mắt như để tạ tội với con: “Khang ơi, cha mẹ có tội với con. Con sinh ra 4 năm trời nhưng chỉ sống với ba mẹ mười mấy tháng. Con ở nhà với ông bà không sao, vào đây với ba cha mẹ lại chết tức tưởi thế này hả con?”.

    [​IMG]
    "Cha mẹ có tội với con, Khang ơi!
    Cha đâu muốn con phải nằm lạnh lẽo nơi này"!​

    Cả hai vợ chồng anh Huy từ miền Trung vào, trước đây cùng làm công nhân may tại Bình Dương. Khi cháu Khang được 8 tháng tuổi, điều kiện quá khó khăn nên họ gửi cháu về ông nhờ bà ngoại chăm. Gần ba năm trời con một phương, cha mẹ một phương không một lần gặp mặt nhau vì từng ấy thời gian, một lần về thăm quê, thăm con anh chị cũng không thể thực hiện.

    Bao nhiêu tiền làm được anh Huy dành dụm đi học nghề sửa xe máy. Cuối năm ngoái, khi mở tiệm sửa xe nhỏ ngay tại phòng trọ, họ đón con vào Bình Dương, gia đình mới được sum vầy.

    Cháu Khang chậm phát triển, 4 tuổi vẫn đi đứng chưa vững, chưa biết nói. Bù lại cháu sống rất tình cảm. Những lúc anh Huy sửa xe cho khách, mặt mũi tay chân tèm lem đầy vết bẩn cháu vẫn tập tễnh lại ôm lấy cổ hôn tóc, hôn má ba cho bằng được.

    [​IMG]
    Sau tai nạn thương tâm, căn nhà trọ của anh Huy, chị Sáng
    lạnh đến tê người. ​

    Cách đây 2 tháng, khi cháu suýt chết do ngạt thở khi ăn xúc xích, chị Sáng đành nghỉ làm ở nhà chăm con. Kinh tế gia đình đã eo hẹp, lại càng khó khăn hơn khi dựa hết vào tiệm sửa xe nhỏ của chồng. Mới đây vợ chồng chị đã bàn đến việc chị Sáng sẽ cùng con về quê sinh sống để tiết kiệm. Nào đã kịp thì cháu Khang đã phải gặp tai nạn ngoài ý muốn.

    “Cháu gọi tiếng “mẹ” cũng chưa rõ nhưng vẫn cố gọi mẹ. Lẽ ra giờ này cháu đang ở đây, ôm hôn ba mẹ mà sao lại nằm ở kia. Ông bà nội ngoại gọi cũng ngất lên ngất xuống, nói cố đưa cháu về cho khỏi lạnh lẽo nhưng...”, chị Sáng khóc ngất.

    Bên nầm mồ của con, anh Huy ngồi khóc ngặt nghẽo. Nếu không thể thực hiện ước nguyện đưa con về quê, họ cũng mong có được khoản tiền để xây mồ cho con. Mùa mưa, nấm mồ đắp đất tạm bợ rất dễ bị trôi, lở sẽ càng xát muối vào lòng đôi vợ chồng trẻ...

    Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

    Chị Trần Thị Sáng (27 tuổi, tạm trú tại nhà trọ số 7, lô 3 khu phố Bình Hòa, Lái Thiêu, Thuận An, Bình Dương.
    ĐT:0985.354.091

    Theo Dân trí
     
    #1 hoahuongduong, 19/7/13
    Chỉnh sửa lần cuối: 11/9/15
  2. Blue Sky

    Blue Sky
    Expand Collapse
    Super Moderator

    Tham gia:
    2/8/13
    Bài viết:
    58
    Thích đã nhận:
    0
    Money:
    0$
    Nhận được sự giúp đỡ trực tiếp từ bạn đọc, vợ chồng anh Huy – trong bài viết “Xót xa với nấm mồ tạm bợ của cháu bé chết do hóc thạch rau câu” lập tức xây mộ cho con. Hơn 93 triệu đồng bạn đọc ủng hộ qua Quỹ Nhân ái cũng đã đến với họ.

    Sau gần 3 tuần đứa con duy nhất tử vong vì hóc thạch rau câu, vợ chồng anh Nguyễn Cao Huy và chị Trần Thị Sáng vẫn chưa hết thẫn thờ, đau đớn khi nghĩ đến con. Những ngày đối diện với sự thật, người mẹ trở nên hốc hác, xanh xao. Còn anh Huy mỗi sáng mở cửa tiệm sửa xe, nhìn trẻ con nhà hàng xóm bi bô lại không kìm được nước mắt.
    [​IMG]
    93.890.000 đồng bạn đọc ủng hộ đến vợ chồng chị Sáng, anh Huy.​

    Nỗi đau vẫn còn đó, có lẽ thật khó để họ nguôi ngoai. Nhưng giờ đây, vợ chồng anh Huy, chị Sáng đã bớt được phần nào sự day dứt, tự trách mình đối với đứa con yểu mệnh nhờ sự chung tay, động viên của bạn đọc báo Dân trí ở khắp nơi, cả trong và ngoài nước.

    Anh Huy cho biết, sau khi đọc bài báo viết về tình cảnh gia đình anh, rất nhiều người đã liên lạc qua điện thoại cũng như tìm đến tận phòng trọ để chia sẻ với vợ chồng. Có người khóc nức nở cho cái chết thương tâm của cháu Khang, khóc cho nấm mồ tạm bợ của cháu cũng như cho nỗi đau của bậc làm cha làm mẹ như anh chị.

    Thời gian qua, nhiều người hàng xóm hay một số cơ quan đoàn thể, công ty trên địa bàn Bình Dương, hay những nhóm hội đồng hương cũng tổ chức đến thăm anh chị.

    Vợ chồng chị Sáng đã nhận được một khoản tiền trực tiếp từ bạn đọc. Tuy nhiên, việc đưa cháu Khang về quê lại không thể thực hiện vì thi thể cháu đã được mai táng. Vậy nên họ đã lập tức xây cho con một ngôi mộ kiên cố ngay tại nơi cháu được chôn cất tại nhà thờ Lái Thiêu (Thuận An, Bình Dương). Anh chị sẽ không còn phải lo lắng rồi đây nước mưa rơi xuống sẽ làm ngôi mộ của con sạt lở nữa.

    Lau dọn, cắm hoa ở ngôi mộ cho con, chị Sáng nói như tự an ủi: “Con ở bên kia ngoan lắm phải không? Mẹ cúng đồ ăn, con ăn thật chậm để không bị nghẹn nữa nha con. Ba mẹ không được buồn thì con mới vui được nên mẹ sẽ cố gắng vượt qua”. Nỗi lòng đôi vợ chồng trẻ như đang dần ấm lên khi nhìn chỗ con an nghỉ đã rất tươm tất.

    [​IMG]
    Nỗi đau mất con còn đó nhưng anh chị đã phần nào đã bớt đi sự day dứt, tự trách móc
    khi con có chỗ an nghỉ ấm cúng.​

    Thay mặt bạn đọc ủng hộ giúp đỡ vợ chồng anh Huy, chị Sáng thông qua Quỹ Nhân ái của Báo Dân trí tuần 3 và tuần 4 tháng 7, ngày 6/8, phóng viên đã trao 93.890.000 đồng. Trong đó số tiền trong tuần 3 tháng 7 là 71.670.000 đồng và tuần 4 tháng 7 là 22.220.000 đồng.

    “Sự chia sẻ, động viên từ những người tưởng như xa lạ đã vực tinh thần cho vợ chồng tôi. Có khi chỉ một lời nói nhưng tiếp sức cho chúng tôi rất nhiều. Nếu thiếu đi sự quan tâm của mọi người, chắc chúng tôi vẫn mãi tự oán trách mình và cháu cũng khó bình yên ở thế giới bên kia. Cho tôi gửi lời cảm ơn đến tất cả”, anh Huy bộc bạch.

    Trong thời gian nay, vẫn còn nhiều bạn đọc gọi điện tới anh chị. Có nhiều người hoàn cảnh rất khó khăn nhưng vẫn muốn trích khoản tiền nhỏ gửi đến anh chị. Chị Sáng cũng chia sẻ mộ con đã được xây, từ chối nhận tiền giúp đỡ để những bạn đọc này an lòng.

    Nhận số tiền từ bạn đọc của Quỹ Nhân Ái, chị Sáng cho hay họ mở sổ tiết kiệm, rồi khi cần sẽ dùng đến để làm ăn, trang trải cho cuộc sống. Còn bây giờ anh Huy vẫn tiếp tục tẩn mẩn với công việc sửa xe máy, còn chị Sáng đã đến một vài công ty nộp hồ sơ xin việc bởi ở nhà lúc này sẽ càng làm cho chị thêm không nguôi nghĩ đến con.
    Theo Dân trí
     
    #2 Blue Sky, 7/8/13
    Chỉnh sửa lần cuối: 11/9/15

Chia sẻ trang này