Bức thư cầu cứu của Quỳnh Anh đăng trên website trường

Thảo luận trong 'CHUYỆN XÃ HỘI' bắt đầu bởi thanhthao78, 25/2/12.

  1. thanhthao78

    thanhthao78
    Expand Collapse
    Active Member

    Tham gia:
    9/1/12
    Bài viết:
    257
    Thích đã nhận:
    41
    Money:
    0$
    "Cháu tên là Lê Nguyễn Quỳnh Anh, học sinh lớp 10.

    Đúng 10 ngày đêm, tức là 240 giờ kể từ tối ngày 12-2, VTV3 phát sóng chương trình kỳ 7, Vietnam’s Got Talent đưa cháu và gia đình cháu lên chiếu với sự dàn dựng lắp ghép tinh vi, có chủ định của Ban tổ chức bóp méo sự thật để xây dựng hình ảnh cháu và mẹ cháu thật tồi tệ, kích động cả bao nhiêu triệu người trên thế giới để họ ném đá, lăng nhục liên tục hai mẹ con cháu. Họ đã khiến cho cả một hệ thống thông tin báo chí từ truyền hình, báo mạng, báo giấy, và thậm chí báo giáo dục Việt Nam (trên mạng) cùng hùa theo và khoét sâu hơn vết thương của cháu. Mấy chục triệu học sinh, sinh viên cả nước và ở nước ngoài ai cũng biết việc này.Chuyện khủng khiếp lớn đến thế, cháu chưa thấy xảy ra ở Việt Nam bao giờ cả.

    Cháu năm nay mới 15 tuổi, là học sinh lớp 10 và là một thí sinh dự thi cuộc thi Tìm kiếm tài năng Việt Nam (Vietnam’s Got Talent). Tiết mục dự thi của cháu khi đưa lên truyền hình đã bị cắt ghép đến từng câu nói và điều chỉnh âm thanh bài hát để biến một câu chuyện của cô bé 15 tuổi đi thi hát bình thường trở nên vô cùng lố bịch, kệch cỡm, kiêu căng, đáng ghét và cực kỳ bất tài theo một kịch bản soạn sẵn của Ban tổ chức để gây scandal để kiếm tiền quảng cáo thật nhiều. (clip thi của cháu chiếu trên truyền hình có chèn quảng cáo Rejoice-nhà tài trợ chính của chương trình, chỉ trong vài ngày cả triệu người truy cập và nhân bản trên Internet, phát tán trên toàn cầu).

    Cháu đã được dạy ở trường, sống là phải ngay thẳng, phải tôn trọng sự thật. Học sinh chúng cháu luôn được dạy kỹ như vậy thì tại sao người lớn, mang danh là người có học thức, làm một chương trình lớn mang tầm cỡ quốc gia như thế lại không làm đúng được theo những bài giáo dục công dân cơ bản ạ?

    Từ ngày chương trình lên sóng, cháu không thể nào ăn nổi bát cơm hay ngủ ngon trọn một giấc. Đến trường, cho đến nay là tuần thứ hai sau khi xảy ra sự việc rồi mà cháu vẫn không thể tập trung vào việc học. Cháu cảm thấy oan ức lắm! Trong lòng cháu lúc nào cũng có một nỗi đau lớn, đau lắm bác ơi, cháu không thể chịu nổi khi nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ. Chỉ trong vài ngày thôi, mẹ già đi trông thấy, còn cháu đã sụt 3kg rồi, ngày nào cũng ăn cháo, ngày nào cũng có cảm giác muốn lả đi.

    Có lúc cháu tưởng chừng như không còn sức để gắng gượng nổi nữa. Hôm nay cháu không thể đi học và cháu quyết định viết thư này gửi bác. Bác cũng là người mẹ, cháu tin rằng bác hiểu được nỗi lòng của người mẹ và đứa con gái 15 tuổi này. Nếu cháu là con gái bác, chắc bác cũng đau đớn như mẹ cháu. Cháu tin rằng bác yêu trẻ em và luôn bảo vệ trẻ em. Cháu khẩn thiết xin bác hãy cứu cháu và gia đình. Xin bác giúp cháu vạch trần sự thật để ngăn chặn tội ác tày đình này. Họ đang chà đạp không thương tiếc nhân phẩm của cháu và mẹ cháu, bêu rếu trên khắp thế giới.

    Cháu thật sự rất sợ. Họ đã hướng dư luận với búa rìu khủng khiếp và độc ác đang ném vào cháu và mẹ cháu từng giờ từng phút. Nếu sự thật không được sáng tỏ, tội ác khủng khiếp vì đồng tiền không được ngăn chặn thì tương lai của cháu sẽ đi về đâu khi mà hình ảnh của cháu, mẹ cháu cùng gia đình đã bị họ khắc họa tồi tệ nhất và phát tán đi khắp thế giới kèm những lời độc địa nhất? Cháu sẽ lớn lên với nỗi ám ảnh này suốt cuộc đời. Rồi người đời sẽ nhìn cháu và mẹ cháu với ánh mắt khinh bỉ.

    Họ nói ra đường lấy rổ mà che, như thế cháu còn tương lai không bác? Mới 15 tuổi đầu đến với cuộc thi với sự nhiệt tình, trong sáng mà giờ đây, cháu lại phải chịu tổn thương, đau đớn đến thế này. Thật là kinh hoàng. Trong khi các bạn đồng trang lứa với cháu có thể vô tư cười đùa, đến trường học rồi rủ nhau đi chơi thì cháu lúc nào cũng lo sợ ánh mắt của mọi người đang liếc nhìn cháu, không dám đi ra ngoài vì sẽ nguy hiểm (đã có nhiều lời đe dọa cháu trên Internet), sợ lên Internet khi đâu đâu cũng là những “hòn đá tảng” đang ném vào cháu và mẹ. Cháu thật sự đau đớn và mất niềm tin.

    Họ đang bóp chết niềm đam mê ca hát từ khi sinh ra đến giờ của cháu, bóp chết ước mơ được đứng trên sân khấu lớn và thực sự được khán giả đón nhận trong cháu. Đối với cháu, âm nhạc là bạn thân tri kỷ, cũng là gia đình và là cả sự sống của cháu. Những lúc cháu mệt mỏi nhất thì chỉ cần hát lên là cháu sẽ có thêm nghị lực và dũng khí bước tiếp. Nhưng bây giờ cháu lại phải gánh hậu quả là bị phỉ nhổ, bị xa lánh và khinh bỉ ở mọi nơi chỉ đơn giản vì cháu đang cố gắng thực hiện ước mơ bấy lâu nay của mình. Đây không phải là mong muốn của mẹ như trên báo đưa tin, mà đây thật sự là ước mơ của cháu bác ạ.

    Tối hôm qua cháu đọc trên báo Vietnamnet còn nói: “Mỗi đứa trẻ trong thời đại này, tốt hơn hết hãy tỉnh táo để tự cứu lấy mình”. Thế người lớn ở đâu mà lại để trẻ con phải tự cứu? Cháu phải làm gì bây giờ? Sao người lớn lại đối xử với trẻ con như vậy? Sao lại lạm dụng cháu, hạ nhục cháu và mẹ cùng gia đình trước toàn thế giới thế? Họ muốn cháu không còn con đường sống nữa sao? Tương lai cháu sẽ ra sao khi hình ảnh con người cháu và mẹ bị họ bôi nhọ khắp trên mạng, khắp các mặt báo, khắp toàn cầu đều thấy gương mặt đầy nước mắt của cháu cùng mẹ mà còn bị cho là lố bịch nữa.

    Bác ơi, 240 giờ qua chỉ có mẹ là cố vẫy vùng cứu cháu trước búa rìu dư luận trút lên đầu, khủng bố tinh thần và cuộc sống của cháu suốt ngày suốt đêm. Sao cháu không thấy tổ chức đoàn thể nào đứng ra bảo vệ đứa bé 15 tuổi này? Tại sao một em bé bị bố nuôi đánh sưng mắt sưng môi thì lập tức người bố đó bị bắt, còn cháu bị Ban tổ chức Vietnam’s Got Talent cố tình làm cho hàng bao nhiêu triệu người bạo lực tinh thần cháu trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng phát tán ra toàn cầu thì phải làm sao đây ạ? Cháu sẽ sống ở đâu trên trái đất tròn và nhỏ bé này để trốn họ?

    Cháu khẩn thiết xin bác hãy cứu cháu và cho điều tra ngay những sự việc gian dối mang danh “truyền hình thực tế” này.

    Cháu xin gửi bác đĩa DVD những bài hát cháu yêu thích nhất trong đó có bài Tình mẹ (mà họ chửi là “ngoài lòng bò, lòng gà, lòng lợn thì còn có….lòng mẹ” đấy bác ạ).

    Bác ơi, một đứa trẻ có thể chịu được bao nhiêu hòn đá và bao nhiêu phút bị ném đá? Còn cháu đã chịu cả 240 giờ rồi.
    Bác ơi hãy cứu cháu cùng mẹ và gia đình cháu!

    Cháu của bác, Lê Nguyễn Quỳnh Anh, Học sinh lớp 10, Trường APC, TPHCM".
     
  2. Chi Bảo

    Chi Bảo
    Expand Collapse
    Hội viên danh dự
    Staff Member

    Tham gia:
    26/11/11
    Bài viết:
    323
    Thích đã nhận:
    149
    Money:
    0$
    Không có lửa làm sao có khói? chuyện hiển nhiên ở đời. Người ta quyết bảo vệ cái danh dự đang bị tổn thương âu cũng là điều dễ hiểu. Nhưng có chơi thì phải có chịu, cũng là lời của Ông bà dạy xưa kia. Cuộc chơi ở đây gồm có các "đương sự": BTC VGT (gọi chung, bao gồm tất cả), Thí sinh & gia đình, bạn bè, Giới truyền thông, khán giả, xã hội,... vì vậy mổi người sẽ tự nhìn lại và chịu trách nhiệm với những gì thuộc về mình, do mình gây ra. Mình làm mình chịu, kêu mà ai thương, "người ta" đã dạy thế rồi còn gì, cứ theo đó mà làm thì hòa bình sẽ được thiết lập. Chứ còn, Bới bèo ra bọ hay Bới lông tìm vết, hoặc Vạch lá tìm sâu, thì sẽ có lúc tránh trời không khỏi nắng, bản thân mình sẽ lãnh đủ hết.

    Chiến tranh sẽ leo thang, đó là điều không thể tránh khỏi, mình gây tổn thương cho người ta, thì người ta sẽ phản đòn. Khi người ta bị "dính đòn" thì người ta lại phản đòn. Cứ như thế như cút bắt trò chơi, anh sẽ trốn khi em đuổi tìm, rồi năm tháng sẽ nhạt nhòa tàn phai hết, chỉ còn ta với ta, với tấm thân gầy gò sau bao năm chiến đấu.

    Chỉ có con đường Tình thương mến thương, mới xoa dịu mọi nổi khổ niềm đau. Chỉ có nhận lấy nổi đau cho riêng mình thì mới mong, sau cơn mưa trời lại sáng, rồi Bình minh sẽ mang em đi, có như vậy ta mới thấy ánh sáng nơi cuối đường hầm. Và ta sẽ cất tiếng ca: Hãy yêu nhau đi, cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ?
     
  3. Cỏ Mực

    Cỏ Mực
    Expand Collapse
    Moderator

    Tham gia:
    12/12/11
    Bài viết:
    47
    Thích đã nhận:
    12
    Money:
    0$
    Em nghĩ báo chí nên dừng khai thác đề tài này được rồi!
     

Chia sẻ trang này