“Nếu con không nói được, mẹ chỉ biết ngàn lần xin lỗi con”

Thảo luận trong 'Y TẾ' bắt đầu bởi hoahuongduong, 20/6/13.

  1. hoahuongduong

    hoahuongduong
    Expand Collapse
    Administrator

    Tham gia:
    20/9/12
    Bài viết:
    2,085
    Thích đã nhận:
    18
    Money:
    0$
    Như bao nhiêu ngày khác, hôm nay mẹ muốn nói với con thật nhiều điều, không biết con mẹ có hiểu được không? Có nghe được không vì con mẹ bị khiếm thính, nhưng mẹ tin con sẽ cảm nhận được. Vì hơn ai hết, con biết mẹ yêu con nhường nào phải không con.

    Con ạ! Biết bao đêm mẹ khóc tưởng như không thể khóc được nữa, không thể chợp mắt vì nghĩ đến con.

    Mẹ hạnh phúc gấp ngàn lần khi có con, từng ngày mong con ra đời và thầm cảm ơn trời phật đã ban cho mẹ thiên thần nhỏ, cho mẹ thêm sức mạnh để vượt qua muôn vàn khó khăn trong cuộc sống. Nhưng niềm vui, niềm hạnh phúc, hy vọng này của mẹ sao ngắn quá. Con của mẹ sinh ra không lành lặn như bao đứa trẻ khác, con mẹ bị khiếm khuyết một phần cơ thể, con mẹ không có khả năng nghe - Con mẹ bị điếc.

    Con ơi! Tại sao ông trời ban con cho mẹ lại lỡ lấy đi đôi tai của con chứ? Tại sao ông thương mẹ mà chỉ thương một phần, không có đôi tai con mẹ sẽ ra sao? Tương lai con mờ mịt quá.

    Con yêu của mẹ ơi! Mẹ trách ông trời thì ít mà trách bản thân mẹ nhiều hơn. Mẹ nghèo quá, mẹ bất lực không thể giúp con tìm lại đôi tai. 29 tháng qua mẹ không nhớ đã bao lần mẹ đưa con đi bệnh viện, đi đến trung tâm chỉ với một hy vọng điều kỳ diệu sẽ đến – con mẹ nghe được. Nhưng cái mẹ nhận được chỉ là nỗi thất vọng – Nước mắt mẹ lại rơi.

    Không nghe được âm thanh, không nghe được lời nói, mẹ con mình chỉ thể hiện sự yêu thương, hiểu nhau qua ánh mắt, cái ôm và qua những kí hiệu. Mẹ thấy hạnh phúc lắm nhưng niềm hạnh phúc này không trọn ven. Mẹ sợ! Mẹ sợ nếu con bị lạc, con sẽ ko biết đường về, nếu ai đó giúp con họ cũng không hiểu con nói gì. Mẹ sẽ… mất con!!!”

    ---

    Những dòng tâm sự của người mẹ trẻ làm chúng tôi không khỏi ray rứt trong lòng nên quyết định đến thăm 2 mẹ con chị. Chị tên là Bùi Hồng Liên, sinh năm 1985, ở thôn 1 xã Yên Sở, huyện Hoài Đức, Hà Nội với đứa con trai đáng thương đang có nguy cơ bị điếc vĩnh viễn nếu không được phẫu thuật sớm.

    [​IMG]
    Do mẹ bị sốt phát ban biến chứng Rubela lúc mang thai,
    nên bé Nguyễn Đăng Vương lúc sinh ra đã bị khiếm thính.​
    Trong ngôi nhà nhỏ có phần ẩm mốc, chật chội, người mẹ trẻ chỉ chừng bật khóc khi nhắc đến con trai bé bỏng đã sớm gánh chịu số phận nghiệt ngã. Con trai chị tên là Nguyễn Đăng Vương (sinh năm 2011), lẽ ra cháu sẽ là một đứa trẻ bình thường nếu như chị Liên thời kỳ mang thai con trai được 3 tháng không bị sốt phát ban dẫn đến biến chứng Rubela gây ảnh hưởng đến thai nhi.
    “Hồi bị sốt phát ban, vợ chồng em cũng lo lắng lắm nên đi khám siêu âm rất kỹ. Có điều do cháu bị dị tật ở tai nên bác sĩ không thể nào phát hiện được. Sinh ra cháu cũng khỏe mạnh bình thường, chỉ khi lên 3, 4 tháng tuổi, vợ chồng em mới phát hiện được là cháu không có phản ứng với âm thanh, tiếng động. Đi khám bác sỹ kết luận cháu bị điếc bẩm sinh, khiến vợ chồng em chết lặng cả người”, chị Liên tâm sự.

    [​IMG]
    Không có đôi tai để cảm nhận cuộc sống,
    đường đời phía trước của bé Vương sẽ rất mịt mờ​

    Theo đó, mọi âm thanh vào tai của bé Vương đều giống nhau, dù là tiếng chim hót, tiếng còi xe hay thậm chí có là tiếng súng thì bé Vương cũng không phân biệt được âm thanh khác nhau giữa chúng như thế nào.

    “Một người bình thường có thể nghe thấy âm thanh trung bình ở mức 25dB, nhưng với cháu Vương thì dí sát vào tai với mức 100dB thì cháu mới có thể nghe thấy để phản ứng với âm thanh, trong khi tiếng còi hơi xe tải nghe to vậy nhưng cũng chỉ mới 90dB”, anh Nguyễn Đăng Tiến, bố của bé Vương chia sẻ thêm với chúng tôi.

    [​IMG]
    Bé Vương sẽ tìm lại âm thanh và tiếng nói cho mình
    nếu được cấy điện cực ốc tai trước lúc 3 tuổi​

    Trước tình cảnh con trai sẽ không nghe được, không nói được, hai vợ chồng anh Tiến, chị Liên đã cố gắng tìm mọi cách để chạy chữa cho con. Trong cái lúc tuyệt vọng nhất thì các bác sĩ cho hay, bé Vương vẫn có thể cứu được đôi tai với phương pháp cấy điện cực ốc tai, giúp khuếch đại âm thanh lên để bé có thể nghe thấy, phân biệt được âm thanh như người bình thường.

    “Nếu bé có thể nghe được thì bé cũng sẽ nói được. Đó thực sự là một tin vui cho chúng em, nhưng cũng là một thử thách quá nghiệt ngã cho con trai em lúc này. Có hai khó khăn mà chúng em không biết làm thế nào để giải quyết, một là chi phí cấy điện cực ốc tai quá lớn, lên tới 600 triệu đồng cho mỗi một ốc tai được cấy vào mỗi bên tai. Hai là, bác sĩ bảo thời gian cấy điện cực ốc tai chỉ hiệu quả cho trẻ dưới 3 tuổi, vì đây là thời gian trẻ có thể phân biệt âm thanh và nói được, trong khi con trai của em đến nay gần tròn 2 tuổi rưỡi, nghĩa là chỉ còn 6 tháng cho phương pháp tìm lại âm thanh cho con. Chồng em làm phụ hồ, em làm kế toán cho 1 công ty, thu nhập chỉ vừa đủ ăn thì lấy đâu chi phí phẫu thuật cho con ?”, chị Liên buồn bã kể về gia cảnh.

    Chỉ 6 tháng nữa thôi, nếu không được phẫu thuật cấy điện cực ốc tai, bé Vương sẽ mãi mãi không nghe thấy âm thanh của cuộc sống. Không nghe được, bé cũng sẽ không bao giờ biết gọi bố, gọi mẹ. Tôi hiểu nỗi lòng chị Liên, khi đứa con trai đáng yêu mà ông trời đã ban cho hai vợ chồng chị không được toàn vẹn. Làm mẹ, làm cha, thật khó có nỗi đau khổ nào bằng khi nhìn thấy đứa con rứt ruột đẻ ra không được làm người bình thường. Lại càng dày vò, xót xa hơn khi nhìn thấy con có một lối ra mà chỉ biết bất lực đứng nhìn.

    [​IMG]
    Bé Vương chỉ cảm nhận cuộc sống bằng ký hiệu,
    bằng "ngôn ngữ tình cảm" từ người mẹ​

    Con ơi! Mẹ biết, có xin lỗi con tới ngàn lần thì cũng không bù đắp được những thiệt thòi mà con đang trải qua. Mẹ sợ tương lai phía trước bởi nó mịt mù với con của mẹ. Giá như có một điều ước mà điều ước đó bắt mẹ đánh đổi thứ gì để con mẹ có thể nói được, mẹ cũng sẵn sàng.

    Con của mẹ! Liệu sẽ có một phép màu giúp con lấy lại được đôi tai? Giúp mẹ nghe thấy tiếng gọi “mẹ”? Giúp con được đén trường như bao bạn khác? Và giúp con không thấy sự mịt mù của tương lai? Mẹ chỉ muốn nói với con rằng, dù đường đời phía trước của con có khó khăn như thế nào, con hãy nhớ mẹ vẫn mãi yêu con !...

    ---

    Những lời tâm sự của chị Liên dành cho con trai làm chúng tôi có chút gì gợn đắng trong cõi lòng. Một cậu bé đáng yêu, một thiên thần bé bỏng, lẽ nào sẽ mãi mãi không được nghe “những âm thanh hạnh phúc” của cuộc sống ? Hạnh phúc đôi khi thật giản đơn, nhưng lại thật là “xa xỉ”, với cậu bé Vương tội nghiệp.

    Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

    Chị Bùi Hồng Liên, mẹ của bé Nguyễn Đăng Vương (thôn 1, xã Yên Sở, huyện Hoài Đức, Hà Nội
    ĐT: 0989.880.175
    Số tài khoản: 0510117906009 Ngân hàng Quân đội, chi nhánh Điện Biên Phủ, Ba Đình, Hà Nội. Chủ tài khoản: Bùi Hồng Liên

    Theo Dân trí
     
    #1 hoahuongduong, 20/6/13
    Chỉnh sửa lần cuối: 11/9/15

Chia sẻ trang này