Cô bé có khuôn mặt buồn thiu, ngồi nhỏ thó một góc giường bệnh là Mai Thị Ánh Tuyết. Tuyết nhỏ đến mức chẳng ai nghĩ em đã 3 tuổi. Cũng chẳng ai biết Tuyết đang từng ngày từng giờ phải chống lại căn bệnh bẩm sinh. Càng thương cô bé này hơn khi những ngày sống trên cõi đời này là chuỗi ngày khổ sở. Bé gái đáng thương đã trải qua những tháng ngày cực khổ, cận kề cái chết khi bị bỏ rơi ở cổng chùa... “Đã đến lúc cháu không ráng nữa rồi” Gặp chúng tôi, đó là câu cửa miệng của bà Nguyễn Thị Nhân là bà ngoại, là người duy nhất chăm sóc cho Ánh Tuyết lúc này. Người bà nức nở: “Người ta bảo Tuyết sẽ chết nếu không mổ gấp. Đã 3 năm Tuyết phải chống lại căn bệnh tim bẩm sinh. Giờ nó không còn sức lực nữa”. Từ quê nhà thôn Châu Me, xã Phổ Châu, huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi, hai bà cháu khăn gói ra Trung tâm Tim mạch, Bệnh viện E mới được 4 hôm nay. Dường như di chuyển quãng đường xa cùng với căn bệnh tim đã nặng đã đưa Tuyết đến giới hạn của sự chịu đựng. Đã 3 tuổi Ánh Tuyết chỉ nặng hơn 7 kg, khuôn mặt em lúc nào cũng nhăn nhó bởi những cơn đau co thắt ở trong người. Bà Nhân cho biết, Tuyết chẳng ăn được gì ngoài mấy thìa cháo loãng. Có hôm công bà bón được lưng bát cháo thì lại nôn ra hết. Ngay lúc chào đời, người nhà Tuyết đã được các bác sỹ cho biết em bị tim bẩm sinh và phải nhanh chóng phẩu thuật tim. Nhưng vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn cứ nấn ná cho đến bây giờ, Tuyết vẫn chưa được mổ. “Năm 2012, nghe nói ở bệnh viện của Huế có chương trình mổ tim miễn phí cho trẻ em. Tôi đưa cháu đến viện nhưng đã hết suất. Tiền một ca mổ thường đến 50 triệu đồng. Đó là số tiền quá lớn đối với chúng tôi, đành ngậm ngùi mang cháu về”, bà Nhân nói. Lần này ra Hà Nội. Không phải người bà đã có tiền phẫu thuật. “Đã đến lúc bệnh tình của Tuyết không chờ được nữa. Thời gian không cho phép. Hai bà cháu đến viện rồi tính tiếp”, bà tâm sự. Những trận đau kinh hoàng khiến bé ngằn ngặt khóc... Trước mắt, bệnh viện hỗ trợ tiền ăn uống cho hai bà cháu. Còn tiền chi phí, bà Nhân nhìn cháu ứa nước mắt, hồi lâu mới nói nên lời: “chưa biết nhìn vào đâu”. Những tháng ngày phiêu dạt Cô Nhân mới 45 tuổi nhưng đã già hơn rất nhiều so với tuổi đời của mình. Đã 3 năm nay, từ ngày Ánh Tuyết ra đời, bà vất vả hơn rất nhiều. Chỉ hai bà cháu với nhau nơi đất khách quê người. Tôi buột miệng hỏi bố mẹ cháu đâu. Câu hỏi đó đã làm bà thêm đau lòng. Định không nói ra nhưng rồi bà vẫn kể: “Mẹ Tuyết bị thần kinh, càng ngày càng nặng. Tuyết không có bố. Đúng hơn là không biết bố là ai. Mẹ nó đẻ con ra nhưng không biết nuôi. Đầu năm 2012, mẹ cháu đùng đùng mang con đến cổng chùa Sơn Tự ở Vạn Giã, Quảng Ngãi bỏ đấy. Từ 6 giờ sáng đến 2 giờ chiều Tuyết nằm ở đó mà không ai biết, cho đến khi người đã tím tái mọi người mới phát hiện ra. Quãng thời gian ngắn ở chùa, đã có 5 người đến xin về nuôi nhưng rồi nhận thấy bệnh cháu nặng quá nên họ lại trả. Có chị tên Huyền cán bộ phụ nữ ở Vạn Ninh xin về nuôi nhưng không được chồng đồng ý. Thế là cháu được đưa vào nhà dưỡng lão Khánh Hòa”. Sỡ dĩ bà Nhân tìm được cháu về bởi sau khi con bà bỏ con ở cổng chùa được thời gian thì có nói với bà rằng Ánh Tuyết đã chết ở chùa Sơn Tự. Bà đã khăn gói đến chùa xin cháu về chôn cất thì mới hay Tuyết vẫn còn sống. Lần mò, rồi bà cũng tìm được Tuyết ở nhà dưỡng lão. “Lúc này, Tuyết đã yếu lắm”, bà Nhân nói. Sau khi xin cháu về, khổ mấy, sống hay chết bà cũng nhất định không để đứa cháu tội nghiệp rời xa tầm tay mình. Có người chỉ cho ra Trung tâm Tim mạch, bệnh viện E, bà vay mượn đủ tiền lộ phí lên đường ra Hà Nội. “Nhà tôi nghèo, ông nhà đi biển, tôi làm mọi thứ lặt vặt kiếm sống. Sinh ra đứa con đã không bình thường. Bây giờ, có đứa cháu tội nghiệp này, còn hy vọng cứu sống, tôi không nỡ lòng nào nhìn cháu chết”, bà nói. Đôi mắt của bé Tuyết buồn đến nao lòng. Trong ánh chiều cuối ngày, tôi tạm biệt hai bà cháu ra về, đứa cháu mệt quá không buồn chào tạm biệt, người bà cứ hỏi đi hỏi lại: “Được phẫu thuật là Tuyết sống được không?”. Tôi chỉ biết động viên: “Nhất định rồi”. Bé gái 3 tuổi đang cần tiền để phẫu thuật tim khẩn cấp. Những tháng ngày này, được chăm sóc bởi bàn tay bà ngoại chẳng biết có đủ để bù đắp nổi những vết thương lòng quá lớn đến với em từ khi cất tiếng khóc chào đời. Sự sống quá mong manh với cô bé đáng thương. Mọi sự giúp đỡ tới bé Ánh Tuyết - mã số 45 - xin gửi về: 1. Gia đình bà Phan Thị Nhân, thôn Châu Me, xã Phổ Châu, huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi. 2. Ủng hộ trực tuyến trên Vòng tay nhân ái/Giadinh.net.vn. Đề gửi: Mã số 45. 3. Ủng hộ trực tiếp tại Qũy "Vòng tay nhân ái", tòa soạn Báo Gia đình & Xã hội. Địa chỉ 138A Giảng Võ, Ba Đình, Hà Nội. Đề gửi: Mã số 45. Mọi thắc mắc, xin gửi tới email: honghanh@giadinh.net.vn hoặc số điện thoại:0982. 194. 868. 4. Ủng hộ VNĐ qua ngân hàng TMCP Công thương Vietinbank: Tên tài khoản: Báo Gia đình và Xã hội. Số tài khoản: 102010001362871, Ngân hàng TMCP Công thương, chi nhánh Ba Đình, Hà Nội. 5. Ủng hộ VNĐ qua ngân hàng Nông nghiệp & Phát triển nông thôn Agribank: Tên tài khoản: Báo Gia đình và Xã hội. Số tài khoản:1303 201 045 980. Ngân hàng nông nghiệp và phát triển nông thôn, chi nhánh Hà Thành, Hà Nội. 6. Ủng hộ VNĐ qua ngân hàng TMCP Ngoại thương Vietcombank: Tên tài khoản: Báo Gia đình và Xã hội. Số tài khoản: 0611001911287. Ngân hàng TMCP Ngoại thương, chi nhánh Ba Đình, Hà Nội. 7. Ủng hộ USD qua ngân hàng Vietinbank: Tên tài khoản: Báo Gia đình và Xã hội. Số tài khoản: 102020000189568, Ngân hàng TMCP Công thương, chi nhánh Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam. 8. Ủng hộ USD từ nước ngoài qua ngân hàng Vietinbank: VIETNAM JOINT STOCK COMMERCIAL BANK FOR INDUSTRY AND TRADE Swift Code: ICBVVNVX Further credit to: VIETNAM JOINT STOCK COMMERCIAL BANK FOR INDUSTRY AND TRADE - BADINH BRANCH Swift Code: ICBVVNVX124 - Thông tin người nhận: Beneficiary name: Báo Gia đình và Xã hội Account Number: 102020000189568 Đề gửi Mã số 45. Theo Gia đình